Hoa xưa
Đã qua mùa dông tố
Chỉ còn hoa và tôi
Sao em không ở lại ?
Buông tình mình trôi xuôi
Làm sao vơi nỗi nhớ
Mà sao buồn mênh mang
Thương về em nơi đó
Trời xanh với nắng vàng
Qua sông chiều gió nổi
Sóng chập chờn thuyền ai
Đâu vì đâu nên nỗi
Để bây giờ chia phôi
Hoa quên mùa không nở
Không ! hoa chẳng quên đâu
Chỉ là đang mong nhớ
Đợi mùa sau , mùa sau !
2015 lập đông

0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ