Nguyệt bạch
Đêm nguyệt bạch , lời ca run theo gió
Bên thượng nguồn nỗi nhớ Đồng Nai
Áo không xanh mà nhuộm màu vàng đất
Phù sa buồn tô năm tháng mòn hao
Dòng đời trôi ru mê mải cơn sầu
Đưa dĩ vãng chìm vào bóng đen vực tối
Nên giữa đêm sáng trăng làm bối rối
Thoáng bâng khuâng hiu hắt ngọn đầu thu
Lòng hỏi lòng đang vui hay ủ rũ
Ồ mà không , trống rỗng tựa hư vô !
1981.C 52 D 19
Nhãn: thơ

